Thursday, November 12, 2020

32-PHẦN 1: Cha Michel Rodrigue: Một tông đồ của Thời Cuối

 

32-PHẦN 1: Cha Michel Rodrigue: Một tông đồ của  Thời Cuối (thời kỳ kết thúc)

PHẦN 1 CỦA A CUỘC TĨNH TÂM VỚI CHA. MICHEL RODRIGUE

Một cuộc nói chuyện của L.M. Michel về cuộc sống thời ban đầu của cha:

 https://www.countdowntothekingdom.com/fr-michel-rodrigue-apostle-of-the-end-times/

 

Michel là con thứ hai mươi ba của hai mươi ba người con. Khi cậu bé ba tuổi, Chúa bắt đầu nói chuyện với cậu và họ sẽ có những cuộc trò chuyện thường xuyên với những từ đơn giản về sự hiểu biết của một đứa trẻ ba tuổi. Michel nhớ mình ngồi dưới gốc cây lớn trên mảnh đất nông trại của gia đình sau nhà và hỏi Chúa, ai đã làm cây này?

"Ta đã làm," Chúa trả lời. Khi Chúa phát âm từ đó, "TA," Michel đột nhiên được cho một cái nhìn rộng lớn về Trái đất, vũ trụ và chính cậu ta, và cậu hiểu rằng mọi thứ đều được tạo ra và giữ trong sự tồn tại của Thiên Chúa. Giống như đứa trẻ, Francesco Forgione, người đã trở thành Thánh Padre Pio, Michel nghĩ rằng mọi người đều có những cuộc trò chuyện dễ nghe như vậy với Chúa Cha. Từ ba đến sáu tuổi, Thiên Chúa đã hướng dẫn cậu trong đức tin Công giáo và cho cậu bé một nền giáo dục thần học kỹ lưỡng. Chúa cũng nói với cậu, khi cậu lên ba là cậu sẽ làm linh mục.

Vào khoảng sáu tuổi, Michel lần đầu tiên gặp phải tội lỗi và ma quỷ. Đôi mắt cậu đột nhiên có thể nhìn thấy ác quỷ đang hành động ở một người nào đó, ảnh hưởng đến suy nghĩ, cách thức và chuyển động của nó. Michel bé nhỏ có thể thấy rõ rằng người này có một trái tim lạnh lẽo bị ngăn chặn khỏi tình yêu, và cậu chứng kiến ma quỷ di chuyển tay và chân và mặt của người đó. Ngạc nhiên, Michel hỏi Chúa, Cái gì đây?

Thiên Chúa Cha đã trả lời Đó là ma quỷ hành động trong một người khi họ đang có tội.

Một tội lỗi là gì?

Những người phạm tội lỗi mỗi khi họ làm điều gì đó chống lại Ta, chống lại anh chị em của con, chống lại ý muốn của Ta và chống lại những lời dạy mà Ta dành cho con.

Cha Michel nhớ lần đầu tiên gặp phải tội lỗi của mình một cách có ý thức. Với năm mươi lăm cháu trai, ông đã là một người chú trước khi sinh ra. Năm 2004, anh ta đếm được bao nhiêu cháu trai, và đã lên tới tổng số 250, vì vậy anh ta đã ngừng đếm. Một ngày nọ, khi Michel đang chơi với cháu trai nhỏ Claude, bố của Michel, tên là Émile, bế Claude, đứng lên đùi ông, khiến nó nhảy múa và cười khúc khích. Michel gầm gừ vì ghen tị.

Khi cha anh cuối cùng đặt Claude xuống, Michel nói với Claude một cách lôi cuốn, ra ngoài và chơi với tôi. Dây điện được lắp vô hàng rào để giữ cho lợn trang trại của gia đình ông không trốn thoát. Michel bắt đầu đẩy Claude ngẫu nhiên vào dây.

Nghe thấy những tiếng kêu thất thanh của Claude, mẹ của Michel nhìn ra ngoài và hét lên, Michel Michel! Con đang làm gì đấy?"

"Đang chơi!" Anh hét lại. Đây là tội lỗi thứ hai của tôi cha Michel kể lại. "Tôi đã nói dối." Mẹ anh đưa anh vào trong để trừng phạt của cậu, khiến cậu quỳ xuống quây mặt vào bức tường.

 Bà hòi:”Tại sao con làm điều đó, Michel?”

Bởi vì Claude ở trên chân cha con, và cha đã khiến nó nhảy nhót, và con muốn được như nó.

“Michel ơi, con không hiểu. Cha của con yêu con. Con là con trai của cha con. Và cha cũng yêu cháu trai của người. Michel bắt đầu khóc nức nở. Khi nghe tin cha cậu cũng yêu một đứa trẻ khác ngoài cậu, cậu cảm thấy như mình bị tát. Đó là lần đầu tiên cậu hiểu rằng tình yêu không chỉ dành cho cậu. Tình yêu là dành cho tất cả mọi người. Tôi còn quá trẻ để đi xưng tội, cha Michel nói, vì vậy tôi phải đợi. Tôi cảm thấy có lỗi trước Chúa Cha, nhưng Ngài thật vĩ đại. Ngài tiếp tục nói chuyện với tôi.

Khi Michel được bốn hoặc năm tuổi, cậu ta có một chiếc xe tải LỚN, một khối gỗ với bốn bánh xe được làm bằng nắp đậy và cậu ấy rất tự hào về nó. Một ngày nọ, khi cậu chơi với chiếc xe tải của mình trước nhà của gia đình, trong khi tạo ra tiếng động cơ xe tải đi kèm, cậu nghe thấy tiếng Chúa Cha gọi,”Michel.”

Có, cậu bé trả lời, vẫn mải mê chơi.

Một ngày nào đó con sẽ đi du lịch.

"Du lịch? Du lịch có nghĩa là gì?

Con sẽ đi đến những nơi khác.

Không có mẹ đi cùng ?

"Đúng vậy."

“Ồ và cậu bé quay lại làm ồn ào xe tải. Thông điệp khiến cậu tự hỏi, nhưng nó không làm phiền cậu bé nhiều. Những lời của Chúa Cha gần đây đã đi vào cuộc sống, từ năm 2017 đến 2019, cha Michel đã đi du lịch ở Canada và Hoa Kỳ để nói chuyện trong những buổi tĩnh tâm mà không có mẹ.

Khi Michel lên sáu, cậu bé  nghe thấy tên mình được gọi lại khi cậu đang chơi bên ngoài: Michel Michel! Michel! Nhưng lần nầy, cậu không nhận ra giọng nói phát ra từ Đức Chúa . Cậu nhìn quanh, nhưng không có ai ở đó. Các chị gái của cậu không ở nhà, và các anh chị em khác của cậu đang làm việc trên cánh đồng, vì vậy anh đi vào trong nhà. Mẹ ơi, mẹ gọi con à?

"Không."

Một người nào đó gọi tôi.

"Không không. Đi chơi bên ngoài.

Thế là anh làm. Rồi anh lại nghe thấy tên mình, Michel Michel!

Giọng nói có vẻ rất gần, nhưng đồng thời, rất xa cậu. Cậu lại đi vào trong.

Mẹ ơi, mẹ có gọi con không? Con nghe một giọng nói, mẹ ơi.

"Không không không. Đi chơi đi con.

Khi cậu đang chơi bên ngoài, giọng nói gọi tên Michel lần thứ ba. Khi cậu vào nhà lần nữa, mẹ cậu nói, Lần sau khi con nghe tiếng gọi, thì hãy nói:” Lạy Chúa, xin nói , vì tôi tớ Chúa  đang lắng nghe.'

Chủ nhật tuần đó, cả gia đình của Michel đã đi lễ, không phải tất cả cùng một lúc và không ở trong xe. Họ đi khắp tám dặm trên lưng ngựa, và ông cưỡi ngựa gập gềnh phía sau. Trích:  Bài đọc đầu tiên là từ 1 Samuel, Chương 3:

Một lần nữa, Chúa gọi Samuel, người đã đứng lên và đến  gặp Eli. “Con  đây, cậu bé nói. "Thầy đã gọi con." Nhưng ông trả lời, thầy không gọi con, con trai tôi. Đi trở lại và ngủ đi."

Khi Chúa kêu gọi đọc lần thứ ba, Michel đã nghe câu nói nổi tiếng của nhà tiên tri: Hãy đi ngủ, và nếu con được gọi, hãy thưa, 'Hãy nói, Chúa ơi, xin hãy phán vì tôi tớ của Chúa đang lắng nghe. Những lời của Eli là những lời của mẹ cậu bé. Kinh thánh tiếp tục: Sau đó, Samuel Samuel lớn lên và Chúa ở cùng ông, không cho phép bất kỳ lời nói nào của ông mà không được hoàn thành. (1 Sa-mu-ên 3: 19) Michel đã ngồi trong ghế sững sờ.

Trong một khoảng thời gian ngắn trong năm Michel được 6 tuổi , Chúa đã không nói chuyện với cậu qua lời nói, mời cậu nghe tiếng Chúa  qua Lời. Khi Thiên Chúa Cha nối lại các cuộc đối thoại, giọng nói của Ngài, Michel nghe khác với giọng của Người mà cậu bé đã nghe từ khi ba tuổi. Năm đó, cậu cũng được giới thiệu một chiều kích mới của thực tế.

Một ngày nọ, Michel chạy đến bên mẹ, kinh hoàng. Mẹ ơi, con thấy điều xấu xí này! Một con thú cao khoảng mười lăm feet ( 5 mét) đã xuất hiện trên đất đai của gia đình cậu ta. Đó chính là Satan,.

Mẹ cậu bảo” Đừng lo”. Chúng ta sẽ cầu nguyện cùng nhau với kinh Mân côi . Với việc đọc kinh Mân côi, Michel đã chứng kiến những lời cầu nguyện ném Satan trở lại địa ngục.

Bố mẹ tôi là thánh, cha Michel kể lại. Mẹ tôi rất mạnh mẽ, làm mẹ, nuôi dưỡng và yêu thương. Cha tôi luôn là một người thích đùa. Trong những năm cuối đời, Émile đau khổ đến mức phải vật lộn để thở; nhưng Michel chưa bao giờ thấy cha mình nổi giận hay phàn nàn với Chúa vì căn bệnh của ông

Mỗi năm, phổi của Émile thở khó khăn hơn để có thêm oxy, và tại thời điểm đó, không có máy oxy nào có sẵn. Vào mùa đông, gia đình chọn cách mở cửa sổ và cửa ra vào vì không khí lạnh chứa nhiều oxy hơn. Mọi thành viên trong gia đình hai mươi ba người của Michel đều sẵn sàng chịu giá lạnh để Émile có thể cảm thấy tốt hơn. Vào ban đêm, Michel sẽ nhìn chằm chằm vào các cột băng treo trên trần nhà của mình.

Một ngày nọ, Michel trẻ tuổi hỏi Chúa Cha, tại sao cha con lại bị bệnh này?

Chúa đáp lại Con có nhớ khi Ta nói chuyện với con về tội lỗi nguyên thủy và cách nó gây ra bệnh tật trong cơ thể không? Đây là hậu quả của tội lỗi nguyên thủy ( tổ tông).

Tại sao lại bị ung thư?

Những yếu nhược trong cơ thể khiến ông dễ bị ung thư. Nhưng đó không phải là lỗi của ông ấy.

Trong một cơn bão lớn với năm feet (1,5 mét) tuyết rơi, Émile dường như cận kề với cái chết và các con đường đã bị chặn. Mẹ của Michel đã bảo anh trai cậu, Gaitán, đi mời linh mục. Gaitán lao vào một chiếc xe trượt tuyết và trở về với một linh mục bám vào thắt lưng, đội một chiếc mũ bảo hiểm lớn. Vị linh mục bước vào phòng của Émile, trao cho ông những nghi thức cuối cùng, cầu nguyện cùng ông, trở lại gặp mẹ của Michel và bắt đầu cười.

Tại sao cha lại cười? Bà hỏi.

Ố!, ông sẽ không chết đâu.

"Không à?"

Vì ông ấy kể chuyện cười. Cha của Michel sống thêm hai năm nữa.

Qua sự kiện này, Thiên Chúa Cha đã đào sâu sự hiểu biết của Michel về quyền năng của các bí tích.

Càng lớn tuổi, Michel càng phải đối mặt với kẻ ác bởi vì, hóa ra, ngôi nhà của gia đình anh bị ma quỉ ám. Michel bé nhỏ biết rằng ác quỷ đã theo đuổi anh mỗi khi con quỷ làm run  và làm náo loạn ngôi nhà của họ, hoặc tạo ra những tiếng động đáng sợ khiến những cơn rùng mình trên da anh. Cha của cậu cũng nhìn thấy Satan trong nhà của họ, cũng như các anh chị em của cậu, vì vậy họ đã nói với linh mục giáo xứ của họ, Cha phải ban phước cho nhà của chúng tôi vì ma quỷ ở đó. Khi vị linh mục đến và mở cửa trước của họ, trước khi ông thốt ra lời cầu nguyện, Satan đã phát ra một tiếng gầm đáng sợ, và vị linh mục đã bỏ chạy! Vì vậy, họ đã gọi cho giám mục, và ngay khi ông mở cửa trước, ma quỷ lại gầm lên. Giám mục đã la lên, tôi không thể làm điều đó! Tôi không thể làm được! và bỏ đi  trước khi thử.

Gia đình cha Rodrigue có một hồ nước trên tài sản của họ, và một ngày vào lúc hoàng hôn, khi Michel khoảng bảy tuổi, mẹ anh nói với anh ta, Hãy đi và cho vịt ăn.

Mẹ ơi! Cậu run rẩy. Mẹ có chắc chắn muốn tôi làm điều đó không?

"Có, con có thể làm điều đó."

Mẹ ơi, trời sắp tối rồi, và thằng quỉ đó sẽ đến với con!

Hãy đừng lo lắng, bà ấy nói. Anh trai của Michel, Gervais, thấy rằng cậu ta rất sợ hãi, đã đề nghị đi cùng cậu ta. Khi họ đến gần hồ, đột nhiên, mặt đất mở ra bên dưới Michel, và hai bàn tay dài từ 2 tới 4 feet giống như động vật với móng tay dài nhô lên khỏi thế giới ngầm, nắm lấy chân cậu ta và bắt đầu kéo cậu ta xuống đất một cách mạnh mẽ. Gervais nắm lấy tay của Michel và cố gắng kéo anh ta ra, nhưng con thú mạnh hơn. "Tôi sẽ chết mất!" Michel nghĩ như thế”. Nhớ đến Đức Trinh Nữ Maria, cậu gào thét, Mẹ Maria, Mẹ Thiên Chúa, làm ơn, xin hãy giúp con! Một lực mạnh đột nhiên kéo anh ta ra khỏi cái hố, và anh ta chạy trở lại nhà.

Họ hét lên :”Mẹ ơi , Đừng  bao giờ bảo chúng con(cho vịt ăn) nữa, mẹ ơi!.

“Chúng ta sẽ cầu nguyện kinh Mân côi.

Mẹ của Michel là một người phụ nữ có lòng đạo đức sâu sắc, người tin tưởng vào lời cầu nguyện và đã trải nghiệm nhiều phép lạ trong cuộc đời. Ngay sau khi Michel chào đời, Émile đã gặp tai nạn khủng khiếp. Bà cầu nguyện với Thánh Anne, bà  ngoại của Chúa Giêsu và hai anh em của Michel đã chết lúc ba và sáu tháng tuổi, xuất hiện với bà trong một vầng hào quang. Mẹ đừng lo lắng, mẹ ơi, họ nói với mẹ. Bố sẽ đến nhà mẹ vào ngày mai và ông sẽ ở bên mẹ cho đến khi đứa bé (Michel) mười tuổi. Lời nói của họ đã thành sự thật. Cha của Michel đã trở lại vào ngày hôm sau, sống thêm mười năm nữa và chết vì ung thư trong vòng tay của Michel khi Michel mười tuổi.

Ngay sau khi Émile qua đời, cả gia đình đã có một cuộc họp. Họ đã phải đối mặt với thực tế rằng họ cần phải hành động liên quan đến ma quỷ ở giữa họ. Nó đã là vị khách không mời của họ đủ lâu. Bất lực để đuổi nó ra, họ quyết định đốt nhà của họ. Vì hoạt động của Satan dường như nhắm trực tiếp vào cậu bé Michel, cậu ta đã tuyên bố với gia đình, nên con sẽ là người thắp lửa.

Gia đình của Michel đã tạo ra sáu lỗ trên sàn của ngôi nhà lớn của họ, nơi giữ tất cả hai mươi ba đứa trẻ và mẹ của Michel. Anh đổ xăng vào tất cả các lỗ, châm một que diêm và ném nó. Một ngọn lửa bùng lên theo sau là một cơn gió lớn, thổi bùng ngọn lửa. Anh ta châm một que diêm thứ hai, ném nó, và điều tương tự đã xảy ra. Trước lần thử thứ ba, anh cầu nguyện với Mẹ Thiên Chúa rằng ngôi nhà sẽ cháy. Lần này, ngọn lửa bùng lên và Michel phải chạy qua ngọn lửa để đến cửa chính, hai bên là hai cửa sổ lớn. Hai cửa sổ đã nổ tung, và khi anh chạy ra cửa trước, hai bàn tay lửa đã vươn ra ngoài qua nơi có các cửa sổ để tóm lấy cậu. Mẹ của Michel, ngay bên ngoài cửa trước, đã cầu nguyện cho Thánh Tâm Chúa Giêsu, và đôi tay của quỷ rút về ngôi nhà đang cháy của họ.

Cha Michel nói về sự kiện này, Đây là một trong những quyết định tốt nhất chúng tôi đã cùng nhau làm gia đình vì chúng tôi phải bắt đầu lại cuộc sống ở một ngôi làng khác, trong một ngôi nhà mới. Nhưng ma quỷ tìm thấy một cách khác để ở lại với tôi. Tôi bắt đầu chịu đựng nỗi đau khủng khiếp dưới da, và khi mẹ đưa tôi đi khám bác sĩ, ông ấy nói: 'Tôi chưa bao giờ thấy một căn bệnh như thế này ở một người trẻ tuổi. Nó chỉ xảy ra với những người già gần chết. ' Ông ấy đã cho tôi uống thuốc, nhưng nó không thể giết chết nỗi đau. Tôi cảm thấy có thứ gì đó ở trong tôi, giống như một con nhện lớn, và lần duy nhất tôi thấy nhẹ nhõm là khi tôi đặt cơ thể mình lên trên bếp lò đốt củi của chúng tôi. Khi tôi làm điều này, tôi có thể cảm thấy gần trái tim mình rằng "cái gì đó" đã chết, đồng thời, cơ thể tôi sẽ không cảm thấy sức nóng của bếp lò. Tất cả đều rất lạ, và mẹ tôi cũng bối rối.

Một ngày nọ, mẹ của Michel đến gần anh khi anh khóc vì đau đớn:

"Lắng nghe tôi. Có cái gì đó không đúng. Đây không phải là của Chúa.

Mẹ ơi, con biết. Nhưng nó ở trong con. Con không biết nó là gì.

Chúng ta hãy cầu nguyện và nhìn vào Thánh Tâm Chúa Giêsu. Vì vậy, họ đã cầu nguyện trước hình ảnh của Chúa. Bây giờ, hãy nhìn vào Trái Tim Vô Nhiễm của Đức Mẹ. Chúng ta sẽ yêu cầu Đức Mẹ  đưa con vào giấc ngủ để Chúa có thể chữa lành cho con. Michel nói lời cầu nguyện này với mẹ và sau đó ngủ thiếp đi. Khi cậu thức dậy vào sáng hôm sau, cơ thể cậu hoàn toàn không còn đau đớn. Cái này một thứ gì đó đã rơi ra khỏi cậu và rơi trên giường. Sau đó, họ tháo những tấm phủ giường và đốt chúng.

Gần sau đó, Michel đã rước lễ lần đầu. Vì gia đình anh nghèo nên anh không có bộ đồ lạ mắt, như những cậu bé khác đang mặc. Mẹ anh làm mọi thứ cho Michel và anh chị em của mình bằng tay. Mặc dù anh ta ăn mặc đẹp như trái tim và túi của cô ta có thể làm cho anh ta, anh ta cảm thấy ngại ngùng và ý thức về đôi giày cũ của mình, là đứa trẻ duy nhất có mặt mà không có đôi giày mới, sáng bóng.

Khi đến lúc Michel được rước lễ lần đầu, tâm trí anh không hiện diện. cậu bé bị xấu hổ với đôi giày cũ của mình. Khi anh bước về phía trước để rước lễ, cậu bé nhìn xuống hai bàn chân của mình. Anh ngước mắt lên nhìn vị linh mục giáo xứ thánh thiện của mình, Cha Jean-Marc, người biết rõ gia đình và phục vụ ngôi làng của họ ở Quebec nói tiếng Pháp trong ba mươi năm. Cha Jean-Marc nhấc Mình Thánh Chúa lên, và khi ông phát âm các từ, “Mình Thánh Chúa Kitô”, một tia sáng rực rỡ chiếu qua các cửa sổ bên của nhà thờ, chỉ chiếu sáng cho cha sở và Michel với ánh sang nầy. Vị linh mục bị đóng băng, như thể bị đình chỉ, đã cho Michel đủ thời gian để nói với Chúa, Xin lỗi Chúa vì đôi giày của cậu. Sau đó, anh ta được rước lễ lần đầu.

Bắt đầu từ năm mười tuổi, Michel đã có một cố vấn tâm linh linh mục. Linh mục biết rằng Michel sợ bóng tối. Ông ấy cũng biết Michel trở nên kinh hoàng mỗi khi nhìn thấy khuôn mặt xấu xí của ác thần, nó thường lộ diện với cậu ta.

Năm mười hai tuổi, Michel đang làm việc trong nhà thờ sau Thánh lễ, khi vị linh mục nói, Michel, tối nay chúng ta sẽ cùng nhau cầu nguyện .

"Ồ?"

Con sẽ đến thánh đường và con sẽ cầu nguyện với cha. Đêm đó, Michel gặp ông trong nhà thờ. Vị linh mục nói:”cha sẽ ngồi và cầu nguyện ở một bên của nhà thờ , và con cũng làm như vậy ở phía bên kia”. Rồi ông tắt hết đèn. Thật im lặng. Tối. Chỉ có ngọn lửa nhấp nháy từ nến Đền tạm được nhìn thấy.

Tại sao chúng ta không để đèn sáng? Michel thở hổn hển, kinh hoàng.

Hãy đừng lo lắng.

Đột nhiên, cánh cửa tiền đình bắt đầu rung lắc dữ dội.

Vị linh mục nói với Michel, Hãy đi và xem nó là gì.

"Ôi chúa ơi!" Michel run rẩy, cảm giác như sắp chết vì sợ hãi. "Chúng ta phải rời đi!"

“Không, con hãy di chuyển về phía tiếng ồn. Con sẽ đi bộ. Khi con đến cửa, mở nó. Michel vâng lời và đi về phía tiếng ồn trong bóng tối. Tiếng đập thình thịch và đập mạnh vào cửa. Ma quỷ muốn vào.

Michel sờ soạng cho cánh cửa nhà thờ trong bóng tối. Với bàn tay run rẩy và nỗi sợ cái chết sắp xảy ra, cậu mở cửa. Không có gì và không có ai ở đó. Cậu ngồi xuống với vị linh mục trong vài phút. Rồi đột nhiên tiếng đập và tiếng kêu vang lên.

Cha nói:"Đi."

"Ôi chúa ơi."

"Hãy quan sát lại."

"Con sợ."

"Đi. Con phải đi."

Hai chân rung lên trong đôi giày của mình, Michel đi trong bóng tối đến cửa tiền đình. Anh ta mở ra và run rẩy, nhìn vào thánh đường của nhà thờ, nhưng không có gì ở đó, vì vậy anh ta đi bộ trở về và ngồi xuống. Điều này xảy ra lần thứ ba với kết quả tương tự.

Ngồi xuống, anh tự nghĩ. Tôi sẽ chết ngay tại đây, ngay bây giờ. Sau đó, đèn trong tiền đình bắt đầu tự chúng bật và tắt.

Con phải quay lại và tắt đèn.

Tuy nhiên, công tắc đèn đã tắt. Trời đã tối như trước.

"Con phải đi."

Tiến về phía trước trong nỗi sợ hãi, Michel đi về phía sau nhà thờ, đi qua cánh cửa vào tiền đình, và bật lên công tắc đèn rồi tắt. Đèn tắt.

Cậu ngồi xuống. Sau đó, đột nhiên, tất cả các cửa sổ bị khóa trong nhà thờ mở ra cùng một lúc. Michel thở hổn hển, cảm thấy trái tim mình gần như thoát khỏi lồng ngực.

Cha linh hướng của cậu nói:” Đây là ma quỷ”. Nhưng Chúa Giêsu ở đây. Khi con ở với Chúa Jesus, không gì có thể làm con sợ. Câu nói của cha đã mang lại cho Michel sức mạnh đến nỗi sau đó, cậu không cảm thấy sợ hãi. Tất cả trở nên im lặng, và kể từ giây phút đó, Michel cảm thấy mình có thể đối mặt với mọi tình huống đen tối mà tương lai của mình có thể gặp phải.

Vị linh mục linh hướng của cậu nói:”Bây giờ, con có thể là một linh mục.

* * *

Michel quyết định vào chủng viện ở Quebec và Chúa tiếp tục khẳng định lời kêu gọi của ông Một ngày nọ, linh mục chánh xứ của ông, Cha Jean-Marc, đã đến thăm. Ông nói:” Michel , em còn nhớ, khi em rước lễ lần đầu từ tôi cách dậy nhiều năm  về trước không?

Có, nhưng điều con nhớ nhất là đôi giày của con. Họ cười cho đến khi đầu họ lăn lộn. Thu thập trí thông minh của mình, linh mục nói, Có một điều mà tôi chưa bao giờ nói với em.

"Điều gì?"

Em có nhớ những tia sáng mặt trời chỉ bao phủ hai chúng ta không?

Có, nó thật ấn tượng.

Vâng, ngay lúc đó, cha nhận được một lời từ Chúa Giêsu.

Ồ , nó là gì vậy

Khi tôi cầm Bánh Thánh, Chúa Giêsu nói với tôi: 'Người mà sẽ nhận lãnh Thân Mình Ta hôm nay, người trước mặt con, sẽ là một linh mục.' Vì vậy, khi tôi nghe nói rằng em đang vào chủng viện, tôi muốn nói với em điều này để cho em can đảm để tiếp tục tiến về phía trước. Em  sẽ cần sự can đảm này trong những năm tới.

Michel bắt đầu làm việc như một người bán cá tận nhà để kiếm tiền cho việc học của mình. Anh ấy là người bán hàng hàng đầu vì anh ấy làm mọi người cười rất nhiều đến nỗi họ đã mua cá của anh ấy, và anh ấy thậm chí không biết tại sao họ lại cười. (Những nụ cười hồn nhiên của cha Michel ngay lập tức dễ lây lan.)

Trong những tháng đầu tiên ở chủng viện của Michel, đến nay, ở tuổi mười sáu, học sinh triết học tồi tệ nhất trong lớp mười ba người của cậu. Cậu ta không hiểu gì về những gì giáo viên nói và trở nên chán nản. Hiệu trưởng đã gặp cậu ta và nói, Em sẽ không học được thành công qua học tập của em. Em phải trở về nhà. Em không có năng lực cho chủng viện và chắc chắn không học được đại học. Nếu em có thể làm gì đó bằng đôi tay của em, điều đó sẽ tốt cho em.

Bị nghiền nát, Michel nghĩ thầm, không Không, không, tôi không phải là một con tàu trống rỗng! Anh ta đến gặp giáo sư triết học, người trông có vẻ hơi lạc lõng, với mái tóc rối bù và lẩm bẩm, nhưng là một thiên tài thực sự. Ông là một linh mục của Thánh Tâm Chúa Giêsu, người đã dạy vật lý và có bằng tiến sĩ về cả toán học và triết học.

Con muốn nói chuyện với cha, ông Michel nói.

"Hãy đến!" Sau khi theo ông vào văn phòng của ông ấy, Michel đã chia sẻ với ông những lời của hiệu trưởng. Vị linh mục bật ra một tiếng cười lớn muốn vỡ bụng. Họ không biết gì. Họ không biết gì cả

"Ôi khôngbiết à?"

Không, cha sẽ cho con lời cầu nguyện này, và cha ấy đã trao cho Michel lời cầu nguyện củaThánh Thomas Aquinas:

Xin đến, Chúa Thánh Thần, Đấng Tạo Hóa thiêng liêng, nguồn ánh sáng và nguồn khôn ngoan đích thực. Đổ ra sự sáng chói của Ngài trên trí tuệ của con, làm tiêu tan bóng tối bao trùm lấy con, của tội lỗi và của sự dốt nát. Xin cho con một tâm trí thấu suốt để hiểu, một trí nhớ sâu sắc, phương pháp và sự dễ dàng trong học tập, sự sáng suốt để hiểu và ân sủng dồi dào trong việc thể hiện bản thân. Xin hướng dẫn sự bắt đầu công việc của con, chỉ đạo tiến độ của nó và đưa nó đến hoàn tất thành công. Điều này con cầu xin thông qua Chúa Giêsu Kitô, Thiên Chúa thực sự và con người thực sự, sống và hiển trị cùng với Chúa Thánh thần và Thiên Chúa Cha,cho đến đời đời. Amen.

Con sẽ đọc lời cầu nguyện này, con có hiểu tôi không? Trước khi đi ngủ và khi thức dậy vào buổi sáng, con sẽ thấy! Con sẽ thấy! Hãy Đi!"

Michel rời văn phòng giáo sư lập dị, nghĩ rằng, tôi có thể  hoặc là trở về nhà hoặc làm những gì cha ấy nói và xem điều gì xảy ra. Anh quyết định đọc kinh mỗi ngày, nhưng vẫn vậy, anh không hiểu gì về triết học. Vào ngày thứ ba mươi nói lời cầu nguyện một cách trung thành, Michel ngồi trong lớp, nghe thấy,  Blah, blah, blah, Rồi khi đột nhiên một ánh sáng chiếu vào tâm trí anh. Anh cảm thấy nó nhập vào với một sự Bùng nổ! Ngay lập tức, ông hiểu không chỉ tất cả các tài liệu trong quá khứ và hiện tại mà giáo sư đã đề cập, mà cả những gì ông ầy sẽ dạy. Michel giơ tay.

Được, Michel.

Giáo sư, những gì ông đang nói là. … .

Khi ông nói xong, giáo sư tung hô, ông Oh, hay, hay, em thấy đấy! Em không chỉ hiểu những bài học trước đây của tôi và những gì tôi đang nói, mà em còn cho tôi những khóa học trong tương lai của tôi!

Sau đó, các sinh viên bắt đầu đến Michel để ông có thể giải thích triết lý cho họ. Anh trở thành một giáo viên khác tại chủng viện. Sau một vài năm, ông đã đến một trường đại học để học thần học và cũng trở thành một giáo viên phụ trong môn học đó. Họ bắt đầu gọi anh là chú chó Bull của khoa. Anh ta có thể đứng trước một giáo sư đang giảng dạy sai lầm và không chỉ trình bày những lý lẽ của mình mà còn chứng minh sự dạy dỗ của Giáo hội. Điều này là do ông đã được Chúa Cha vĩnh cửu dạy thần học, bắt đầu từ năm ba tuổi. Ông Michel nói rằng ông không có công trong việc này. Thông tin chỉ đơn giản là trong đầu anh. Ngoài ra, ông sở hữu một bộ nhớ nhiếp ảnh, tại thời điểm đó. Anh ta có thể nhìn vào một trang sách, hình ảnh chụp ảnh trong tâm trí ông ta, sau đó nhắm mắt lại, tiếp thu thông tin và chuyển sang trang tiếp theo. Nhưng khả năng đáng chú ý này đã thay đổi sau này trong cuộc sống sau khi ông bị đau tim đầu tiên (một trong tám cơn đau)!

Sau một năm thần học, Michel cảm thấy như mình đang lãng phí thời gian, vì vậy anh đã đến gặp trưởng khoa của trường đại học. "Tôi có một vấn đề. Tôi không học được gì ở đây, anh nói. Bây giờ, cha Michel nhận xét, hãy tưởng tượng tôi phải tự hào như thế nào khi nghe một người đàn ông nhỏ bé như tôi.

"Không thể nào."

Tôi đã biết tất cả mọi thứ họ đang dạy.

Được rồi, chúng ta sẽ biết sau. Chúng tôi sẽ kiểm tra bạn.

Ba người đàn ông có bằng tiến sĩ thần học đã chuẩn bị các bài kiểm tra toàn diện cho Michel và anh ta đã nhận được điểm A +. Bạn còn quá trẻ để được phong chức, giáo sư trưởng cho biết, vì vậy bạn sẽ ở lại đây và nghiên cứu các lĩnh vực thần học khác nhau mà bạn chọn, và tôi sẽ cấp cho bạn học vị tiến sĩ thần học. Điều này đã mang lại cho Michel rất nhiều điều để học hỏi, và dưới sự giám sát của giảng viên, anh đã nghiên cứu về Thánh Mẫu học (thần học của Mẹ Thiên Chúa), khoa học về tâm linh (thần học của Chúa Thánh Thần), thần học về ân sủng, các tác phẩm của các Cha trong Giáo hội và các lĩnh vực thần học khác.

Sự thật là, ở trong chủng viện thật khó khăn. Khi Michel mới bước vào, ngay bên ngoài cánh cửa phòng bên cạnh, ngồi một con quỷ, quan sát và chờ đợi. Hoạt động tình dục đồng giới đang lan tràn ở đó vào thời điểm đó, và người ở bên cạnh của ông đã tiếp nhận rất nhiều khách hàng (làng chơi) sau khi trời tối. Michel nghe thấy mọi thứ qua các bức tường và có thể ngửi thấy mùi rượu. Anh đến gặp hiệu trưởng và kể cho ông nghe tình hình, chỉ tên chàng trai trẻ bên cạnh. Đáp lại, hiệu trưởng đã ném ông ra khỏi chủng viện. Họ nói rằng ông quá tâm linh và buộc tội ông đã đọc chuỗi Mân côi quá nhiều ở bên ngoài khu vực chủng viện. Tin tức quá đau đớn đối với anh đến nỗi anh suýt ngất khi nghe nó. Sau đó, anh sẽ biết rằng hiệu trưởng là một trong những vị khách đêm của chủng sinh hàng xóm của anh.

Michel trở về nhà, bị tấn công bởi một thanh gươm đau khổ và thất bại, bao gồm mong muốn giết chết ơn gọi của anh. Cơn đau đến mức không thể chịu đựng được đến nỗi anh cảm thấy nó đâm thẳng vào tim mình. Mẹ anh nhanh chóng nhận ra tinh thần suy sụp của anh và nói, Michel Michel, nhìn mẹ. Anh nâng cằm lên. Con có nhớ khi chúng ta cùng cầu nguyện với Trái Tim Vô Nhiễm và Thánh Tâm Chúa Giêsu không?

"Vâng thưa mẹ."

Nếu Chúa Giêsu muốn con làm linh mục, thì không ai, không ai, sẽ ngăn con lại. Con hiểu không? Vì vậy, hãy tự tin vào Ngài và tin tưởng vào Ngài. Hơi ấm lòng vì những lời nói của mẹ mình, Michel đã quyết định gọi Louis-Albert Vachon, Tổng Giám mục Québec, vào thời điểm đó, người biết Michel vì anh ta đã phục vụ Thánh lễ cho ông ấy như một acolyte( người phụ  giúp bàn thờ.

Đức Tổng Giám mục gọi ông trở lại. Tôi nghe nói rằng con đã được đuổi ra ngoài. Chuyện gì đã xảy ra?" Michel kể cho ngài nghe câu chuyện, kể tên mọi người và mọi thứ liên quan. Ngay sau đó, tổng giám mục bước vào chủng viện bí mật vào đêm khuya. Đi đến phòng của hàng xóm của Michel, ông ta gõ cửa. Cửa mở ra. Xếp túi của bạn và ra khỏi đâyông ra lịnh. Sau đó, tổng giám mục đi đến cửa của hiệu trưởng: “ gõ, gõ, gõ.

"Chuyện gì đã xảy ra?" vị linh mục mắt lờ đờ nói. Làm thế nào ông đến đây?

Tôi đang ở đây vì đây là nhà của tôi!

"Chuyện gì xảy ra vậy?"

Tôi vừa đuổi chủng sinh của ông ra, và bây giờ đến lượt ông. Đêm đó, Đức Tổng Giám mục Vachon dọn dẹp chủng viện, và tôi đã có thể trở lại với việc học của mình. Ông học xong thần học và tiếp tục học tâm lý học. Nhưng không phải ai cũng hài lòng với tiếng còi của mình. Một ngày nọ, Đức Tổng Giám mục Remouski đến gặp mẹ của Michel để nói với bà rằng không ai sẽ phong chức ông, và Michel sẽ không còn là một chủng sinh nữa.

Mẹ của Michel nhìn ông và nói:”Thưa ngài. Con trai tôi là một người đàn ông có ý chí tự do, và Chúa sẽ làm theo ý Ngài những gì Ngài muốn làm. Ông có thể có một chiếc mũ trên đầu, nhưng ông không phải là Jesus. Ông chỉ là môn đệ của Chúa Giêsu. Khi tôi nấu súp cho nhiều người ở đây,nhưng  ông không được mời. Có súp tại nhà riêng của ông, và tôi sẽ làm cái của tôi. Ông có thể ra về bây giờ."

Mẹ của Michel, ông nói, là một vị thánh. Bà không chỉ chăm sóc hai mươi ba đứa trẻ, mà luôn có một căn phòng trong nhà của gia đình họ để những người ăn xin quá giang cần một nơi để ở, nhưng không còn chỗ cho tổng giám mục. Mẹ của Michel đã chịu đựng rất nhiều vì Michel. Bà làm mọi thứ có thể để giúp ông trở thành linh mục.

Michel tiếp tục tham gia vào mục vụ và được chỉ định làm mục vụ trưởng cho Tổng giáo phận Ramonski và giám sát đời sống phụng vụ của ba giáo phận khác. Sau đó, ông đến giáo phận Amos để tham gia một huynh đoàn do một linh mục thành lập, nhưng khi người của ông được phong chức, giám mục đã phái họ đi làm linh mục giáo phận, vì vậy ông phải đóng cửa hội dòng huynh đệ.

Michel trở về Montreal và mở một trung tâm dành cho thanh thiếu niên gặp khó khăn, từ mười tám đến hai mươi mốt tuổi sống trên đường phố, liên quan đến ma túy và mại dâm. Đến lúc đó, anh cũng có bằng cấp về phân tâm học. Michel đã tư vấn cho giới trẻ, cho họ hy vọng và một tương lai, và tập hợp nhiều người làm việc dưới quyền ông ta.

Trong khoảng thời gian đó, mẹ của Michel mắc bệnh ung thư và anh biết trong lòng mình rằng bà sẽ không sống được lâu. Đêm trước khi bà qua đời, Michel nói với Đức Trinh Nữ Maria, con không thể thấy mẹ con như thế này. Thật quá sức. Xin làm một cái gì đó. Hoặc là chữa lành cho bà ấy trong đêm hoặc đến và đưa bà đi. Khi anh đi ngủ, anh có một giấc mơ, trong đó anh thấy cha mình, Émile, đang đứng trên một cánh đồng lúa mì vàng lớn, nằm xa bên phải anh. Mẹ của Michel sau đó xuất hiện ở phía bên trái của cánh đồng. Émile bắt đầu di chuyển vòng tay của mình, ra hiệu cho vợ ông ta tiến về phía ông khi bà ta nhìn Michel và mỉm cười. Émile sau đó nhìn Michel và cúi đầu. Michel biết rằng điều này có nghĩa là bà sẽ chết. Mẹ anh đi đến giữa cánh đồng, dừng lại, nhìn Michel một lần nữa và rồi Émile, người lại vẫy tay chào bà. Bà mỉm cười với Michel lần cuối, rồi bước về phía chồng.

Mẹ của Michel qua đời vào ngày hôm sau, năm phút trước nửa đêm. Cha Michel kể lại, để kể cho bạn nghe bà ấy tuyệt vời như thế nào, trong bốn giờ cuối đời, bà ấy chiếu sáng phòng bệnh viện của mình. Ánh sáng chiếu rọi từ cơ thể bà, và mọi y tá và bác sĩ từ Bệnh viện Thánh Tâm ở Montreal đến để xem cái mà họ gọi là 'hiện tượng'. Họ không biết rằng ánh sáng phát ra từ bà là dấu hiệu cho sự thánh thiêng của bà.

Vài tuần sau cái chết của mẹ, Michel nhận được một cuộc điện thoại từ một người bạn linh mục của ông, mời ông hát trong một thánh lễ truyền chức tại giáo phận Hearst ở Ontario, Canada. Ông ta cần cha M hát Kinh Cầu Các Thánh (Litany of the Saints) và một bài hát cho Chúa Thánh Thần với những nốt cao mà không ai có thể chạm tới. Michel đồng ý. Giám mục của Hearst là Roger-Alfred Despatie, đã có mặt, và khi ông quỳ xuống, đối diện với bàn thờ, suy niệm kinh Cầu Các Thánh, ông nghe một giọng nói nói với ông:”,Con trai của Ta, người đang hát bài Kinh Cầu Các Thánh của Ta, Ta muốn con truyền chức cho nó. Vị giám mục lắc đầu, nhìn xung quanh và nghĩ thầm, tôi đã phát điên. Tôi đang nghe một giọng nói. Cố gắng phớt lờ nó, ông tập trung cầu nguyện cho các vị thánh sâu sắc hơn, nhưng giọng nói trở lại: Con Trai Ta,  hãy lắng nghe. Người đang hát kinh Cầu Các Thánh của Ta, Ta muốn con truyền chức thánh cho nó. Giám mục Despatie nhận ra rằng đó là tiếng nói của Chúa Giêsu.

Khi buổi lễ  kết thúc, vị giám mục đã tiếp cận Michel và hỏi, con có muốn được phong chức linh mục không?

Ông trả lời:”  Vâng có ạ, con muốn.”

Ngài nói:”Tôi đang gọi con ngay bây giờ”.

Michel bắt đầu cười. Anh ta đã gặp khó khăn lớn với giáo triều mà ông cho rằng Giám mục đang nói đùa. "Ngài nói nghiêm túc chứ?"

Tôi đang gọi con ngay bây giờ.”

 

‘Được rồi, anh ấy vặn lại, nhưng con không muốn đến làm cộng tác viên mục vụ giáo dân. Nếu ngài muốn con, con sẽ đến với ngài như một linh mục tương lai.

“Có, đây là những gì tôi muốn.”

" Xin Vâng !"

Michel rời khỏi vị trí chủ tịch của mình với tư cách là chủ tịch dịch vụ tâm lý trong tổ chức do ông thành lập ở Montreal và chỉ vài ngày sau, Đức cha Despatie gọi điện để nói với ông :” con sẽ được phong chức và được giao cho Nhà thờ Đức Trinh Nữ  Maria Hồn Xác về Trời( Đức Bà Mông Triệu)

Michel trả lời :”Ôi, Ngài có chắc không?”

"Tại sao?"

Ồ, được thôi, Michel lẩm bẩm , không có sự nhiệt tình. Trái tim anh tan vỡ vì ở tuổi mười một hay mười hai tuổi, khi anh đang cầu nguyện trước bức tượng Đức Mẹ Ban Ơn trong nhà thờ quê hương, Đức Mẹ đã nói với anh, Một ngày nào đó, con sẽ được tấn phong làm linh mục dưới Trái Tim Vô Nhiễm của Mẹ và nói thêm rằng ông sẽ được tấn phong trong một nhà thờ tên là Đức Mẹ Vô nhiễm Nguyên tội.

Không, có gì đó không ổn, ông Michel Michel nghĩ. Có lẽ con đã hiểu lầm mẹ, Mẹ của con?

Hai hoặc ba ngày sau, anh nhận được một cuộc gọi khác từ giám mục. “Michel, tôi có một vấn đề. Tôi không thể di chuyển linh mục khỏi Nhà thờ Đức Trinh Nữ  Maria Hồn Xác Về Trời, vì vậy tôi phải di chuyển con. Tôi sẽ đặt con quản nhiệm Nhà Thờ Mẹ Maria Vô Nhiễm( Nguyên Tội), nơi đây con sẽ được tấn phong.

"Vâng vâng!" Michel kêu lên trước khi giám mục có thể kết thúc câu nói của ông. Do đó kết cuộc Michel đã trở thành Cha Michel Rodrigue ở tuổi ba mươi. Michel đã có thói quen nói chuyện với thiên thần hộ mệnh của mình trong nhiều năm,:”con theo sau ngài” khi anh, vào phòng anh. Nhưng vào ngày được tấn phong, khi ông trở về phòng và nói, Xin hãy đi trước tôi, anh nghe thấy thiên thần của mình nói, Không, bạn đi trước tôi. Bây giờ bạn là một linh mục.

Nhiều năm sau, Đức cha Despatie nói với Cha Michel,  Tôi đã nghe thấy tiếng nói của Chúa Giêsu chỉ một lần trong đời, và đó là cho sự phong chức của cha.

* * *

Vì thế. Michel Rodriguee được giám mục Hearst ở Ontario, Canada, Roger-Alfred Despatie tấn phong chức tư tế. Nhận ra Cha Michel có những món quà đặc biệt , ngài  đã phong cho cha Michel làm một giám đốc đào tạo linh mục ngay trước khi giám mục nầy qua đời. Bạn sẽ đến Montreal để gặp những Cha Sulpician, ông ấy nói và sắp xếp cho cha Michel gặp vị Bề Trên của một hội dòng trong Giáo hội mà ông chưa bao giờ nghe nói tới. Ngay sau đó, cha. Michel trở thành một linh mục hội dòng Sulpician và một giáo sư chủng viện ở Montreal. Nhiệm vụ này cuối cùng đã được thêm vào là vai trò trừ quỷ, tuyên úy bệnh viện và chánh xứ  của ba giáo xứ.

 Chức tư tế của Cha Michel chưa bao giờ là bình thường. Vào đêm Giáng sinh năm 2009, một giáo xứ ở Montreal không thể tìm thấy một linh mục để cử hành Thánh lễ 8 và 10 giờ sáng. "Tôi sẽ đi!" cha Michel nghĩ như vậy. Thánh Michael là vị thánh bảo trợ của tôi. Thánh lễ đêm Giáng sinh bắt đầu như một nghi lễ bình thường, tràn đầy sức chứa , tràn ngập ba ban công, và rồi, đột nhiên, Chúa Thánh Thần tuôn đổ chính Mình Ngài  trên mọi người có mặt, như một ngày lễ Hiện Xuống. Trải nghiệm này còn huy hoàng hơn gì mà  cha  Michel có từ để mô tả. Khi tinh thần của mọi người được nâng lên, họ chuyển từ hát một bài hát Giáng sinh sang giơ tay khen ngợi, một số người đột nhiên hát bằng tiếng lạ. Âm thanh quá lớn khiến mọi người dừng xe và đi vào nhà thờ từ ngoài đường, tự hỏi điều gì có thể xảy ra bên trong. Cha Michel đang lơ lửng trong Chúa Thánh Thần và cảm thấy dòng điện chạy qua ngài khi ngài giảng. Tôi đang ở trong phần tử của mình! ngài  đã nghĩ như vậy..

Sau đó đến Thánh lễ 10 giờ sáng. Vẫn còn điện, Fr. Michel hy vọng sẽ thấy mọi người bắt được ngọn lửa của Thánh Linh một lần nữa. Không. Nhìn lại ông từ hàng ghế là một biển với những khuôn mặt ủ rũ. Cha Michel nhận xét :” Khi Chúa Thánh Thần, Chúa Giêsu và Chúa Cha ban cho bạn một miếng kẹo, họ sẽ không cho bạn cùng một thứ hai lần. Yêu cầu một ngày lễ Hiện xuống khác ông nói với Chúa, hãy làm điều gì đó, làm ơn! Ngay sau đó, mọi người nghe thấy tiếng hét phát ra từ ban công thứ ba: Giúp đỡ! Cha Michel biết có chuyện gì đó đã xảy ra, nên anh ta ngừng giảng đạo và chạy. Ở đây có bác sĩ nào không? ông gọi, và bốn người họ chạy lên cầu thang vượt qua ông. Khi ông đến ban công thứ ba, thở hổn hển và thở hổn hển, các bác sĩ đang thực hiện hô hấp nhân tạo bằng cách ép ngực bằng tay lên một người phụ nữ đã ngã gục. Sau khi cố gắng hồi sinh cô ấy, họ nói với ông, đã xong, Cha ơi. Nàng  ấy đã chết.

"Gì!? Đã chết!? Tối nay!?" Bất cứ lúc nào khác, Cha Michel sẽ chấp nhận điều này bởi vì ông biết rằng Giáng sinh là một trong những thời điểm tốt nhất để chết--- một ngày mà Chúa chào đón các linh hồn vào thiên đường với số lượng lớn. Nhưng tại thời điểm đó (và ông không biết tại sao ông đã chiến đấu chống lại nó. Ông quỳ bên cạnh cơ thể người phụ nữ, và mọi thứ biến mất xung quanh ông. Ông kêu khóc:” Rồi Đời” Tại sao? Làm sao vậy Thưa Chúa Cha? Làm thế nào người phụ nữ này có thể chết đêm nay? Con không thể chấp nhận nó! Chúa đang làm gì đấy? Đây là Giáng sinh! Ngày giáng sinh của Con Cha! Không ai ở đây được cho là đã chết tối nay. Cha thực là Đấng ban sự sống!

Và ông quên rằng micro của mình đang bật. Toàn bộ nhà thờ nghe thấy mọi thứ to và rõ ràng. Trong cơn giận dữ, anh đặt tay lên ngực cô và tuyên bố, Nhân danh Chúa Jêsus, hãy quay lại! Với một tiếng thở hổn hển vang lên khắp nhà thờ, người phụ nữ hít một hơi thật lớn và đi vào cơ thể. Sau đó, cô nhảy lên và bắt đầu nhảy múa trước mặt Fr. Michel và các bác sĩ trông bối rối. Cha ơi, con rất khỏe! Con chưa bao giờ cảm thấy khỏe hơn trong cuộc sống của mình!

Dừng lại, dừng lại. Con phải đến bệnh viện ống ấy nhấn mạnh.

Không, không, tôi không muốn đến bệnh viện.

Ai đó đã gọi xe cứu thương, nó đang đợi bên ngoài. Hãy nghe tôi nói, cha M nói với cô ấy bằng những lời mà Thần Linh ban cho ông ấy. Con sẽ đến bệnh viện. Họ sẽ không tìm thấy gì. Con sẽ quay lại, và khi con làm thế, cánh cửa phía sau nhà thờ sẽ mở ra. Con sẽ thấy một hành lang hơi từ sông St. Lawrence đi vào nhà thờ (mùa đông ở Montreal có thể giảm xuống âm 20 độ). Con sẽ đi qua đám mây này và khi con xuất hiện, con sẽ được rước lễ, như thể bạn là một sự hiện ra.

Cô chỉ nhìn ngài và nói,” Vâng.”

Cha Michel bước trở lại thánh đường của nhà thờ và thấy mọi người đang quỳ trong im lặng. Tôi đã làm gì? ông tự hỏi. Ông tiếp tục hành lễ, và khi ông đang cho rước lễ cho những người cuối cùng xếp hàng, mọi người nghe thấy một tiếng ồn lớn. Các cánh cửa ở phía sau nhà thờ, đã không được mở ra trong khoảng 100 năm, từ từ mở ra theo ý nó, và sương mù từ sông St. Lawrence đổ vào như một hành lang vào giữa nhà thờ. Người phụ nữ bị che khuất khỏi tầm nhìn khi cô đi qua đám mây hơi nước và khi sương mù tan đi, cô xuất hiện một cách kỳ diệu, trước mặt Fr. Michel. Khi cô được rước lễ, mọi người trong nhà thờ, tràn đầy sự sợ hãi, tự nhiên đứng dậy và vỗ tay trong tiếng vỗ tay như sấm.

Chúa đã sắp đặt có lẽ là một trong những đỉnh cao nhất của đức tin mà người ta có thể có: nhìn thấy một người phụ nữ, sống lại từ cái chết, nhận Thân Mình của Chúa Giêsu Kitô, được bao quanh bởi một đám mây, vào đêm vọng Giáng Sinh của Đấng Cứu Thế.

Như cha Michel lái xe về nhà chủng viện, Thiên Chúa Cha đang đọc cho ông chuỗi kinh Chúa Cha Hằng hữu , mà Cha Michel đã không biết đến trước khi  Chúa Cha hướng dẫn ông ta trong đó trên đường về nhà. Cha Michel trở nên thấm nhuần ân sủng của Chúa Cha.

 Kinh Lạy Cha đã là kinh cầu nguyện, nó  thở và sống trong ông. Vào thời điểm cha M về nhà vào cuối ngày, cha tràn ngập hơi thở sống của Chúa đến nỗi ông ấy đã lơ lững trôi vào phòng. Cha. Michel cười thầm:” Lạy Chúa, chúng ta phải ngủ ngay vì ngày mai chúng ta có một ngày dài!

Thiên Chúa Cha, tuy nhiên, đã có kế hoạch khác. Vào lúc 2:30 sáng, Fr. Giường của Michel bắt đầu di chuyển từ bên này sang bên kia, và ông thấy Thánh Benedict Joseph Labre đang đứng bên giường, lắc vai đánh thức ông. Thánh Benedict Joseph Labre là một giáo dân người Pháp từ những năm 1700 được Chúa gọi là một người ăn xin đơn độc. Được ban cho những món quà tinh thần phi thường, đôi khi anh được nhìn thấy trong nhiều nhà thờ cùng một lúc, tôn thờ Chúa Giêsu trong Bí tích Thánh Thể. Chỉ có hai hoặc ba vị thánh khác trong lịch sử của Giáo hội đã có món quà đa vị trí này. Ngày nay, cơ thể của Thánh Benedict Joseph Labre không bị mụt nát và mềm dẽo.

Nói về những gì đã xảy ra tiếp theo, Cha Michel nói, tôi biết tiếng của Chúa Cha, tôi biết tiếng của Chúa Giêsu, tôi biết tiếng của Đức Trinh Nữ Maria và tôi cũng biết tiếng của thiên thần bản mệnh của tôi. Nhưng giọng nói tôi nghe thấy tiếp theo tôi không thể xác định được vì nó quá sâu. Đó là nguồn gốc của mọi thứ. Tôi không chắc ai đang nói. Tôi nghĩ có lẽ đó là Chúa Ba Ngôi nói như một.

Cha Michel sau đó nghe giọng nói nói đến với ông, "Đứng lên," vì vậy ông đã làm. Đi đến máy tính vì vậy, ông bước tới và ngồi xuống bàn làm việc của mình. "Nghe và viết." Sau đó, Thiên Chúa Cha đã tiến hành đọc ra toàn bộ nội quy cho một hội dòng tôn giáo mới. Gõ sáu mươi ba từ mỗi phút, anh không thể theo kịp. "Con không thể làm theo kịp Cha!" anh phàn nàn. Cha đang đi quá nhanh! Cha Michel nghe thấy tiếng Chúa Cha cười khúc khích và Ngài chậm lại vì anh. Chúa bảo cho cha. Michel biết rằng hội dòng sẽ được gọi là The Apostolic Fraternity of Saint Joseph Benedict Labre (hội dòng  huynh đệ tông đồ của Thánh Giuse Biển Đức Labre). Một nhánh sẽ dành cho các gia đình cam kết với đời sống Kitô hữu, một nhánh khác dành cho các chị em tận hiến và một nhánh khác dành cho các linh mục và phó tế tương lai.

Rồi Chúa Cha bất ngờ dẫn cha Michel đi với Ngài. Ông thấy mình bay trên một mảnh đất trong giáo phận A-mốt ( Amos) ở phía bắc Quebec, nơi Thiên Chúa muốn  lập dòng huynh đệ mới này theo cuộc sống bán tu. Chúa chỉ cho cha tu viện được xây dựng và dòng sông phía sau nó. Rồi Ngài dẫn Fr. Michel vào bên trong các bức tường của nó, và các Ngài cùng nhau đi qua các phòng của nó  Cha Michel có thể nhìn thấy mọi thứ rất chi tiết, dòng tu  huynh đệ sẽ cần gì, nó sẽ như thế nào. Sau đó, Chúa chỉ cho cha một tòa nhà tu viện thứ hai và bên trong nó, để lại dấu ấn của mọi thứ trong tâm trí anh ta.

Cha Michel bắt đầu hoang mang. Những gì Chúa Cha đang đòi hỏi nơi ông dường như quá lớn, quá nhiều! Ông đã giảng dạy trong chủng viện để đào tạo các linh mục tương lai cho Giáo hội. Ông là một linh mục, một tu sĩ tại nhà thờ chánh tòa và là một người trừ quỷ. Làm thế nào Thiên Chúa có thể yêu cầu ông để lập một cộng đồng khác? Ông nói với Chúa, con không thể làm điều này, thưa Cha! Cha biết con Con đã có tám lần đau tim và ung thư ba lần. Con sẽ chết. Tại sao Cha không chọn một người thông minh, một nhà thần học giỏi. Tại sao Cha không chọn một người có sức khỏe tốt?

Cha Michel đã học được rằng người ta không nên tranh luận quá nhiều với Chúa Cha. Đột nhiên, mọi thứ biến mất, và cha lơ lửng như bụi trong vũ trụ. Cha có thể nhìn thấy tất cả các hành tinh, mặt trời, các ngôi sao, các thiên hà và mọi thứ khác. Ông ta đã mở sách thiên văn học và nhìn thấy những hình ảnh đẹp về vũ trụ, nhưng chúng không so sánh với sự hùng vĩ xung quanh anh ta. Rồi Chúa, Chúa Cha, lên tiếng. Những lời nói sấm sét của Ngài, phát ra từ Nguồn của mọi sự sống, khiến mọi tế bào trên cơ thể ông rung động mãnh liệt. CON, NHÂN LOẠI. CON MÀ TA ĐÃ TẠO RA VỚI TÌNH YÊU CỦA TA, CON PHẠM TỘI. Khi Chúa phát âm từ "TỘI," Cha Michel nghĩ rằng Lần nầy   ông sẽ chết là có thật

 

Sau đó, ông nghe Chúa Giêsu nói,  Michel với giọng nói dịu dàng, yêu thương, khác hoàn toàn với Chúa Cha. Với âm thanh của tên cha, cha bước vào các tâm thất của Thánh Tâm Chúa Giêsu. Nói theo cách riêng của mình,cha Michel nhớ lại:

Trong buồng đầu tiên là tất cả các linh mục và giám mục được mời gọi đại diện cho Ngài trên Trái đất. Trong buồng thứ hai là tất cả người được rửa tội. Trong phần ba là những người không biết Chúa Giêsu, những người phải được truyền giáo, và thứ tư là tất cả những sáng tạo của Chúa trên Trái đất và trong vũ trụ. Tôi hiểu rằng trong Ngài và nhờ Ngài, nhờ ý muốn của Chúa Cha, chúng ta mới có sự tồn tại . Tôi có thể thấy và nghe thấy tiếng đập của Trái tim Chúa Giêsu, vang vọng tình yêu của Đấng vĩnh cửu. Tôi có thể thấy dòng máu của Ngài, nuôi dưỡng và hòa hợp với mọi thứ. Trong mọi khoảnh khắc của cuộc sống chúng ta, Máu của Ngài đi qua chúng ta, chạm hoàn toàn vào mọi cấp độ của vũ trụ. Tôi sẽ không bao giờ quên nhịp đập của Trái tim Chúa Giêsu.

Sau đó, Chúa Giêsu nói lại tên của ông, “Michel”và ông đã nhìn thấy các tu viện, vùng đất và tất cả những gì Chúa Cha đã chỉ cho ông. Con có biết rằng tất cả mọi thứ Cha Ta đã yêu cầu con tồn tại không? Con chỉ là đầy tớ của Ngài, và con sẽ tìm người giúp con.

Cha Michel nói, tôi có thể đảm bảo với bạn rằng tại thời điểm đó, tôi đã điều chỉnh tất cả việc học thần học của mình trong vài giây.

Vâng, thưa  Cha, ông nói. Con sẽ làm điều đó, và sau đó ông trở về nhà, ngồi trước máy tính.

Cha Michel nói:

Khi tôi trở về, Chúa Cha bắt đầu chỉ cho ông nhiều điều sẽ xảy ra trên thế giới. Tất cả mọi thứ mà tôi đang chia sẻ, tôi cũng nói với giám mục của tôi. Tôi không có bí mật. Ông và ba giám mục khác đều đã chấp thuận dòng tu  mới, vì vậy tôi không có lựa chọn nào khác ngoài việc đi tiếp vì tôi là linh mục của Giáo hội. Kể từ đó, Chúa Cha đã sắp xếp mọi thứ. Chúng tôi có đất. Chúng tôi đã bắt đầu xây dựng tu viện đầu tiên và đang xin tiền cho cái thứ hai. Ông đang chuẩn bị Giáo hội tương lai và là nơi ẩn náu cho các linh mục. Đây là lý do tại sao Ngài yêu cầu chúng tôi xây dựng tu viện mới, và đây là lý do tại sao tôi yêu cầu mọi người giúp đỡ tôi. Không phải để giúp tôi, mà là để giúp Chúa Cha. Và Ngài cho tôi thấy rằng tôi đang chuẩn bị các linh mục cho tương lai của Giáo hội. Tương lai của Giáo hội nằm trong tay Ngài.

Giám mục của chúng tôi đã chấp thuận hội dòng mới thông qua Giáo hội, và trong buổi lễ khi ngài ban phước cho lễ phục của chúng tôi và đang mặc áo lễ mới cho tôi với tư cách là tu viện trưởng đầu tiên của tu viện mới, tôi nghe thấy giọng nói của Đức Trinh Nữ Maria:” Ta gọi Tông đồ của thời kỳ cuối[Lưu ý: Cha Michel cũng nghe Thánh Michael , Tổng lãnh thiên thần gọi Giáo hội đến Cầu nguyện với Mẹ Thiên Chúa cho các tông đồ của những ngày cuối cùng trỗi dậy! Do đó, cha Michel không phải là người duy nhất được gọi làm chứng cho những lần kết thúc này. Và rồi tôi nghe,Ta gọi một hội dòng mới của Giáo hội.

Để tiếp tục bài viết tiếp theo cho chương trình tĩnh tâm với cha Michel, bấm vào PHẦN 2: Cha Michel Coleue - Cuộc phiêu lưu ở Medjugorje.

Bấm vào đây để bắt đầu từ đầu

No comments:

Post a Comment